Có Hình Truyện ngắn nhiều kỳ: Nguyên

- Mày nghe cho rõ đây! Tao nhìn thấy bản mặt của mày là tao muốn ói rồi! Tao ngửi thấy mùi hôi trên người của mày là tao muốn ói rồi! Ly trà sữa mày mua cho tao, mày vừa quay đi là tao đổ ngay xuống gốc cây! Tao không muốn dính dáng gì thêm với mày nữa! Mày tha cho tao đi...!

Những lời xưa năm ấy chưa bao giờ nhạt phai trong tâm trí Nguyên. Từng câu, từng chữ, từng thanh điệu cùng từng cái nhăn nhó trên mặt cô bạn ấy luôn hiện ra rõ mồn một. Chính cô bạn ấy đã mang đến cho Nguyên biết thế nào là tình yêu. Cũng chính cô bạn ấy đã cho Nguyên biết sự đớn hèn của cái nghèo, cái xấu trai, bất hạnh...
Nguyên là một người thù rất dai. Có bận có thằng hàng xóm là chủ trại gà thịt chạy xe trên đường quên gạt chống. Nghĩ tình chòm xóm, Nguyên liền nhắc nhở:
- Quên...quên gạt chống kìa anh Hải ơi!

Gã thanh niên tên Hải nghe vậy liền gạt chống xe rồi vội gật đầu cảm ơn. Nhưng do vận tốc khá cao nên Nguyên chưa kịp thấy thì hai người đã vội lướt qua đời nhau. Chuyện chỉ có vậy, nhưng Nguyên ngỡ người ta chưa cảm ơn mình nên để bụng rồi đâm ra thù.
Gã biết được Hải có thói quen hay thu gom cơm nguội của những nhà ăn dư. Người ta hay treo trên bờ rào để những người nuôi gà, nuôi vịt... như Hải đến lấy. Thế là Nguyên về lục lọi cái nồi cơm đã cũ mèm ra. Tận dụng luôn cái ấm siêu tốc để nấu 3 phần cơm lớn chia ra thành nhiều túi. Nguyên trộn nó với thuốc độc một cách khá công phu rồi nhân lúc trời tối treo lên những chỗ Hải thường đến lấy.
Nói nào ngay, có nhiều nhà cũng treo cơm nhờ rào người khác nên khi chủ nhà ra thấy thì cũng chẳng lấy làm lạ khi có sự xuất hiện của một túi cơm từ sớm.
Thế là mấy ngày sau, người ta nghe tiếng Hải khóc rống ở nhà. Hỏi ra mới biết, thì ra đàn gà thịt của gã sắp sửa xuất chuồng đã bị trúng độc chết sạch. Biết là do cơm, nhưng có trời mới biết thủ phạm là ai...
 
Nguyên lùn, thấp bé lại nhẹ cân nên thường xuyên đi cái tướng rút rút người vì tự ti, sợ người ta chú ý. Thế nhưng ác một cái là càng tự ti thì dáng vẻ lại càng dễ khiến người ta chú ý.
Nguyên rất ngại mỗi buổi sáng phải đi ngang qua hàng cà phê ở đầu ngõ. Đây là hàng cà phê tự phát của một người trong xóm. Do hẻm khá rộng, nên người ta tận dụng bán cà phê buổi sáng đếm chừng 9h là dọn. Khách chủ yếu là những người quen trong xóm. Mà càng quen biết thì Nguyên lại càng "dị ứng". Bởi vậy mỗi sáng gã thường chạy cái ù thật nhanh để tránh những "cặp mắt soi mói của những đứa nhiều chuyện". Nếu cứ như bình thường, Nguyên cứ chạy ra một cách khoan thai. Thì người ta chả thèm chú ý đến Nguyên là thằng bỏ mẹ nào. Cũng chính vì cái điệu bộ và cách hành xử của Nguyên mới làm cho người ta soi mói. Nhưng Nguyên không hiểu điều đó mà đâm ra sân hận, tự hứa rằng nếu có cơ hội sẽ "hốt cả xóm" cho bõ ghét.
Bị khinh khi từ nơi làm việc đến cả trong gia đình. Nơi bình yên nhất, khiến gã có được tôn nghiêm nhất lại là một trang web sex. Ở nơi đó, gã đã gặp được Thảo- người mà gã cho là định mệnh của đời mình. Và rồi bước ngoặc ghê gớm của Nguyên cũng xuất phát từ đây...
 
Thảo là một cô cave trên diễn đàn nọ, và thật là trùng hợp khi cô cũng ở một khu trọ gần nhà Nguyên. Sau một thời gian dài khoảng gần hai năm, Nguyên mới dám ngỏ lời mời Thảo ra gặp mặt.
Bữa đó là lần đầu tiên gặp gái nên Nguyên hồi hộp lắm. Gã đi hớt tóc cho thật chỉn chu, dù rằng trước giờ gã vẫn hớt ba-đinh-cua thì cũng chỉ có nhiêu đó thôi. À không! Lần này gã xin thằng cha chủ tiệm một ít sáp để vuốt lên tóc trước khi gặp Thảo.
Cả hai hẹn gặp nhau ở một quán bún riêu, vì Nguyên tin rằng đường dẫn tới mọi con đường chính là đường ăn uống. Cứ cho đối phương lấp đầy bao tử thì đối phương sẽ tiết ra một chất củ cặc gì đó khiến cho não bộ được thoải mái. Cuộc gặp gỡ hết sức bất ngờ, vui vẻ đan xen những sự rụt rè, hồi hộp như hai kẻ đang yêu.
Thảo khá xinh đẹp với nước da trắng cùng dáng người mướt mát. Nàng nói chuyện khá tự tin và không hề có ý chê bai Nguyên khiến Nguyên dâng lên một niềm biết ơn vô hạn. Lúc chia tay ra về, Thảo còn bất ngờ tặng cho Nguyên một nụ hôn trên cái trán vồ bóng lưỡng. "Cảm xúc" của Nguyên ngay lập tức dựng đứng, nhưng đôi chân và tay của gã cũng lập tức cứng đơ không thể điều khiển được.
Tối hôm ấy Nguyên không thể ngủ được. Lần đầu gặp người khác phái sao lại có cảm giác đê mê đến thế. Nó ép Nguyên muốn ngạt thở vì sự ngất ngây, hạnh phúc. Nguyên mở nick zalo của Thảo ra, ngắm nhìn nét ngài đoan trang ấy rồi chợt chép miệng. Tiếc thay Thảo xinh tươi như một bông hồng mà lại làm cái nghề bị người đời đàm tiếu...
 
Không biết tự lúc nào, cứ tối đi làm về là Nguyên lại có công việc "làm thêm". Đó là đi ship cám chim cho khách với "bịch cám" là Thảo.
Nguyên có ghen không? Tất nhiên là có, nhưng gã đời nào dám nói. Gã tự biết mình không xứng với Thảo. Hơn thế nữa, nếu cả hai nên duyên, gã lấy gì để nuôi Thảo đây? Hay Thảo lại phải "tăng ca" để nuôi ngược lại gã và kiếm tiền nuôi con?
Kể từ khi quen Thảo, gã bắt đầu gửi trọn niềm tin vào hai tờ vé số mua mỗi ngày. Chỉ cần trúng giải đặc biệt, mọi khó khăn hay vướng mắc của gã đều sẽ được giải quyết hết, gã tin là như vậy.
*************
- Trời mưa rồi, Nguyên ngồi chơi trú mưa đi, xíu về!

Nguyên ngồi trên bàn phía ngoài, nhìn vào bên trong phòng ngủ chỉ được che hờ bằng một tấm vải dài. Gió từ chiếc quạt bên trong xộc ra làm tung tấm vải. Nguyên loáng thoáng thấy bóng hình của Thảo bên trong. Thảo đang thay áo, để lộ chiếc áo vú màu đỏ cực kỳ khiêu gợi. Nguyên như bị một thế lực vô hình điều khiển, nhưng vẫn đang trải qua một cuộc đấu tranh tâm lý. Gã vớ lấy chiếc bình trên bàn rót nước ra ly rồi ngửa cổ uống một hơi. Sau vài giây suy nghĩ tiếp theo, gã đánh liều bước luôn vào trong.
Nhìn thấy gã, Thảo có chút bất ngờ liền hỏi:
- Nguyên... Nguyên vô đây chi vậy?

Nguyên nở một nụ cười khả ái, thế nhưng vì gã quá xấu trai nên nó bị biến thành khả ố. Gã tự tiện đưa tay lên đặt lên vai của Thảo, phía trên sợi dây áo vú.
Thảo có vẻ hơi sốc nhưng không có phản ứng mạnh. Nàng nói:
- Làm cái gì vậy? Bỏ cái tay ra!

Nguyên không để ý, luồn ngón trỏ vào trong dây áo vú rồi vần vần xuống. Đến khi gần chạm ngực thì Thảo giật lùi lại thét lớn:
- Mày làm cái gì vậy hả? Tao tát cho một phát bây giờ!

Nguyên chợt sựng lại như vừa mới hoàn hồn. Gã sượng sùng vài giây rồi nhoẻn miệng cười:
- Em có tiền...

Thảo làm thái độ như không tin nổi vào tai mình. Nàng lập tức đưa tay ra chỉ vào mặt Nguyên nói:
- Biến ra khỏi nhà tao! Đừng có giở trò chó đó với tao!

Nguyên lúc này mới trở hẳn về con người thật. Ngượng ngùng ú ớ không biết phải giải thích ra sao nhưng thấy nét mặt Thảo giận dữ như vậy. Gã lí nhí hai từ "Xin lỗi" rồi bước ra ngoài dắt xe chạy về giữa trời mưa...
 
Suốt hơn bốn năm sau, Nguyên không còn đưa đón Thảo nữa. Dạo gần đây gã đã dành trọn tâm trí cho một người phụ nữ đã có chồng nhưng bị chồng bỏ và đang nuôi con.
Buổi tối, khi vừa đi làm về thì điện thoại của gã reo lên. Phía bên kia là giọng của Thảo:
- Alo, Nguyên hả? Nguyên ra chở tui đến... đi!

Nguyên định không ra, nhưng không hiểu sao gã vẫn đến. Đến nơi, Thảo vẫn tỏ ra vui vẻ như chuyện hôm nọ chưa hề xảy ra. Thậm chí còn trêu ghẹo đại ý rằng suốt hơn bốn năm qua không gặp, Nguyên đã "mất zin" chưa? Nhưng Nguyên là một người nhạy cảm, gã nhìn ra được có gì đó phảng phất buồn ẩn sau đôi mắt của Thảo.
Gã gặng hỏi mấy lần nhưng không được, Thảo cứ đánh trống lảng sang chuyện khác rồi hỏi thăm gã. Hỏi dạo này gã ra sao, bộ quên Thảo rồi hay sao mà không thấy gọi. Câu chuyện lan man khiến Nguyên không nhớ đến câu hỏi của mình nữa. Nói chuyện với Thảo thật thoải mái, gã cảm thấy vậy. Lúc về nhà, gã tiện tay mở điện thoại lên xem sex quay tay trước khi đi ngủ. Gã định type xxphim.xxx, mới vừa viết được chữ x, gã bấm vội theo thói quen thì lại nhầm sang xam. Lỡ rồi, cũng lâu rồi không lên nên gã cũng thử vào xem có gì mới không! Chẳng ngờ đập vào mắt gã là hàng chục thread với nội dung nói xấu, mắng chửi Thảo một cách vô cớ.
Gã định chửi lại, nhưng cứ được vài dòng rồi xóa, gã sợ...một nỗi sợ vô hình...
Hôm sau, gã lại ra chỗ cũ chờ Thảo thì lại thấy lần này Thảo ra lâu hơn thường lệ. Nhưng do khi nãy vừa mới gọi nên gã vẫn kiên nhẫn đợi. Đến hơn một tiếng sau Thảo mới gọi lại:
- Alo! Nguyên hả? Xin lỗi Nguyên nha, hôm nay Thảo thấy mệt. Với lại thằng cha khách nó hủy kèo rồi nên Nguyên về đi. Tiền bữa sau Thảo gửi...

Nghe vậy, Nguyên liền cảm thấy khá khó chịu. Gã liền chạy đi mua một tô cháo nóng cùng với hai liều thuốc cảm. Gã đoán rằng do hôm qua đi về trễ lại dầm mưa nên cô nàng chịu không nổi đã bệnh rồi...
******
Cửa vừa mở ra, Thảo bất ngờ, Nguyên lại càng bất ngờ hơn Thảo. Thảo cúi người lấy tay che mặt, Nguyên tiến vào để cháo lên bàn rồi hỏi dồn:
- Thảo! Thảo sao vậy? Ai đánh Thảo?

Trên mặt Thảo là dấu năm ngón tay đã tím lại. Trong nhà vật dụng đều bị xới tung lên hết. Nguyên tức giận khi thấy người mình thương bị đánh:
- Thảo nói đi! Thằng nào?

Nàng tuổi thân, cảm xúc bất giác dâng trào nên ngả vào vai Nguyên khóc dấm dứt:
- Thằng... thằng Tài...Thằng Tài pê đê trên xam...
 
Sửa lần cuối:
Suốt hơn một tháng sau, Nguyên không còn đưa đón Thảo nữa. Dạo gần đây gã đã dành trọn tâm trí cho một người phụ nữ đã có chồng nhưng bị chồng bỏ và đang nuôi con.
Buổi tối, khi vừa đi làm về thì điện thoại của gã reo lên. Phía bên kia là giọng của Thảo:
- Alo, Nguyên hả? Nguyên ra chở tui đến... đi!

Nguyên định không ra, nhưng không hiểu sao gã vẫn đến. Đến nơi, Thảo vẫn tỏ ra vui vẻ như chuyện hôm nọ chưa hề xảy ra. Nhưng Nguyên là một người nhạy cảm, gã nhìn ra được có gì đó phảng phất buồn ẩn sau đôi mắt của Thảo.
Gã gặng hỏi mấy lần nhưng không được, Thảo cứ đánh trống lảng sang chuyện khác rồi hỏi thăm gã. Hỏi dạo này gã ra sao, bộ quên Thảo rồi hay sao mà không thấy gọi. Câu chuyện lan man khiến Nguyên không nhớ đến câu hỏi của mình nữa. Nói chuyện với Thảo thật thoải mái, gã cảm thấy vậy. Lúc về nhà, gã tiện tay mở điện thoại lên xem sex quay tay trước khi đi ngủ. Gã định type xxphim.xxx, mới vừa viết được chữ x, gã bấm vội theo thói quen thì lại nhầm sang xam. Lỡ rồi, cũng lâu rồi không lên nên gã cũng thử vào xem có gì mới không! Chẳng ngờ đập vào mắt gã là hàng chục thread với nội dung nói xấu, mắng chửi Thảo một cách vô cớ.
Gã định chửi lại, nhưng cứ được vài dòng rồi xóa, gã sợ...một nỗi sợ vô hình...
Hôm sau, gã lại ra chỗ cũ chờ Thảo thì lại thấy lần này Thảo ra lâu hơn thường lệ. Nhưng do khi nãy vừa mới gọi nên gã vẫn kiên nhẫn đợi. Đến hơn một tiếng sau Thảo mới gọi lại:
- Alo! Nguyên hả? Xin lỗi Nguyên nha, hôm nay Thảo thấy mệt. Với lại thằng cha khách nó hủy kèo rồi nên Nguyên về đi. Tiền bữa sau Thảo gửi...

Nghe vậy, Nguyên liền cảm thấy khá khó chịu. Gã liền chạy đi mua một tô cháo nóng cùng với hai liều thuốc cảm. Gã đoán rằng do hôm qua đi về trễ lại dầm mưa nên cô nàng chịu không nổi đã bệnh rồi...
******
Cửa vừa mở ra, Thảo bất ngờ, Nguyên lại càng bất ngờ hơn Thảo. Thảo cúi người lấy tay che mặt, Nguyên tiến vào để cháo lên bàn rồi hỏi dồn:
- Thảo! Thảo sao vậy? Ai đánh Thảo?

Trên mặt Thảo là dấu năm ngón tay đã tím lại. Trong nhà vật dụng đều bị xới tung lên hết. Nguyên tức giận khi thấy người mình thương bị đánh:
- Thảo nói đi! Thằng nào?

Nàng tuổi thân, cảm xúc bất giác dâng trào nên ngả vào vai Nguyên khóc dấm dứt:
- Thằng... thằng Tài...Thằng Tài pê đê trên xam...
Ối dm thằng Tài pê đê nhá . Mày đấu súng còn em thảo cho khoan giếng mà ? Liên quan gì nhau mà mày đánh e nó ? Dm mài nhá =)) =)) =)) =))
 
Nước mắt của Thảo rơi rớt trên vai áo Nguyên, chất chứa bao nhiêu nỗi uất ức khó có thể giải bày hết. Nguyên trơ ra không biết phải làm sao. Gã đưa tay tính đặt lên lưng nàng rồi ôm chặt nhưng cứ ngần ngừ mãi mà không dám.
Thế rồi gã lại nổi máu quân tử tàu không muốn lợi dụng phụ nữ trong cơn yếu lòng. Nên gã bèn dìu Thảo lại ghế rồi rót cho nàng một ly nước. Sau đó từ từ nghe nàng kể lại đầu đuôi câu chuyện trong nước mắt.
Thằng lẹo cái ấy thật ti tiện, đã mang bố mẹ nàng lên mạng bêu rếu thì chớ. Lại còn đến tận nhà để đánh, để chà đạp...
Nói rồi Thảo lại nấc lên:
- Lỗi cũng do Thảo... Thảo cứ tưởng nó chỉ mõm thôi nên mới đưa địa chỉ... không ngờ là nó...nó...

Ngoài trời bất chợt nổ sấm chớp, liền sau đó là một cơn mưa như trút nước hứa hẹn còn lâu lắm mới tạnh. Nguyên ngại ngần không biết phải làm sao thì Thảo thỏ thẻ nói:
- Mưa kiểu này chắc còn lâu lắm mới tạnh... hay là...

Nguyên không chờ Thảo dứt câu liền nói luôn:
- Thôi để Nguyên về, nam nữ ở chung với nhau đêm hôm bất tiện lắm!

Thảo ngỡ ngàng khi nghe Nguyên nói vậy. Còn Nguyên, gã thấy mình thật cool ngầu khi đã từ chối người đẹp. Gã tham...tham đến mức muốn chiếm trọn trái tim của Thảo bằng hành động cao thượng là thà đội mưa về chứ không thèm lợi dụng.
Nhưng Thảo đâu có nghĩ vậy. Ả mất công lục tung đồ đạc rồi còn tự tát vào mặt mình chỉ để được cùng với Nguyên đêm nay. Ông trời có lẽ cũng muốn giúp ả hưởng thụ gã trai tân tên Nguyên này nên đã làm một cơn mưa thật lớn. Ấy vậy mà Nguyên dám cả gan đi ngược lại sự tác hợp của đất trời.
Mặc hết những lời mời gọi đầy ẩn ý của Thảo cùng sự dữ dội của thiên nhiên. Nguyên vẫn xách xe chạy về trong đêm mưa xối xả....
 
Tuy nhiên khi Nguyên đi mới chỉ một lúc thì tiếng cửa nhà Thảo vang lên. Thảo liền bước tới ghé mắt qua khe để nhìn xem là ai thì thấy Nguyên đang ở ngoài ướt như chuột lột và run như cầy sấy.
Thảo vội mở cửa cho gã vào, đưa cho gã cái khăn rồi làm bộ như giận dỗi:
- Sao nói về luôn rồi mà?

Nguyên vừa lau đầu cho khô vừa đáp:
- Nguyên...Nguyên đâu có ngờ là mưa to thế, nước bắn cả vào mắt...

Thảo cười cười:
- Ướt như vậy rồi lấy gì để mặc!

Nguyên lúc này mới chợt nhận ra, bối rối không biết nói gì thì Thảo đỡ lời:
- Thảo còn thừa cái chăn, để Thảo lấy cho Nguyên quấn tạm nhé. Không thôi bị cảm chết!

Nói rồi nàng ra hiệu cho Nguyên tiến vào nhà tắm. Thấy Thảo sau khi đưa chăn cho mình mà vẫn xớ rớ chưa chịu ra. Nguyên sững sờ muốn nói rằng "Sao Thảo không ra cho Nguyên cởi đồ" thì Thảo nói:
- Thôi Nguyên thay đi, Thảo ra nấu cho Nguyên gói mì...

Nguyên nghe vậy thì cảm thấy tiếc, không rõ gã tiếc cái gì. Chỉ biết rằng tự nãy đến giờ trống ngực của gã đang đánh lên thùm thụp.
*
**
***
Nguyên vừa xì xụp tô mì vừa không ngớt cám ơn Thảo. Thảo ngồi nhìn Nguyên ăn một cách chăm chú. Dường như trong mắt của cô nàng, gã trai tân trước mặt có dáng vẻ khi ăn mì hết sức đáng yêu. Nguyên nhận ra nên vội xé miếng khăn giấy trên bàn lau chùi dầu mỡ trên miệng rồi gầm mặt xuống vì mắc cỡ. Thảo nói:
- Nguyên ăn xong rồi để tô dưới bếp sáng Thảo rửa cho! Thảo đi ngủ trước đây, không hiểu sao mấy hôm nay Thảo thấy cứ mệt mệt trong người thế nào ấy!

*
**
***
Sau khi rửa tô xong, Nguyên bàng hoàng nhận ra là không biết mình phải ngủ ở đâu. Nhà ngoài phòng của Thảo thì làm gì còn chỗ để ngủ? Chẳng lẽ Nguyên phải nằm dưới sàn hay sao? Gã ngồi trên phòng khách rất lâu để lướt web. Cơn buồn ngủ kéo đến khiến mi mắt Nguyên nặng trĩu như đeo tạ. Chợt gã lướt đến một đoạn video nhạy cảm. Ngay lập tức thằng em đã có phản ứng thật mạnh mẽ trước hình ảnh được thu lại bằng cặp mắt đã lâu không gần gái của Nguyên. Nguyên nuốt nước miếng ừng ực theo từng thước phim. Gã vén chăn ra để lộ chiếc dương vật kích cỡ trung bình nhưng đang cực kỳ sung mãn vì từ lúc được tạo ra đến giờ chưa từng được thử qua mùi gái. Gã nhìn về hướng cửa phòng của Thảo, hình ảnh Thảo lúc thay áo lại hiện về. Ôi bộ ngực căng tròn lấp ló bên dưới chiếc áo lót màu đỏ... Nguyên chợt giật mình khi thấy cửa phòng Thảo vẫn chưa đóng hẳn...
 
Trống ngực Nguyên đập thình thịch và cảm thấy hết sức khó thở. Người gã nóng ran lên, đặc biệt là lưng và hai bên vành tai.
Gã hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy, bước rón rén đến trước cửa phòng Thảo rồi nhìn vào. Thảo đang nằm ngủ trong một tư thế cực kỳ kiêu gợi. Gương mặt tròn với cặp môi anh đào đang hé mở như mời gọi. Đôi ngực căng đầy đang phập phồng lên theo từng nhịp thở. Nguyên thoáng nhìn thấy đầu vú nàng lộ lên trên lớp vải mỏng của áo hai dây. Té ra là nàng không mặc áo lót, Nguyên thở mạnh rồi lách nhẹ qua khe của cánh cửa chỉ khép hờ đã bị gió thổi làm rộng ra thêm. Mắt gã lia từ các mẹo ngón chân lên đến cặp dùi rồi dán chặt vào phần tam giác nhạy cảm. Chiếc quần lót màu trắng tinh đang ôm trọn lấy hai múi tình yêu lồ lộ đâm ra tua tủa lông đen. Có sợi còn lòi hẳn ra, đâm vào háng khiến Nguyên không kiềm được mình liền buông lơi để cho tấm chăn rơi xuống. Gã nhẹ nhàng trèo lên giường trong trạng thái lõa lồ. Đôi tay tham lam từ từ sờ nhẹ vào ngực của Thảo rồi hồi hộp chờ phản ứng. Nhưng dường như nàng vẫn còn đang trong cơn say ngủ nên không hay biết gì. Cứ thế, Nguyên càng dạng dĩ và càng tham lam hơn. Gã dùng tay vuốt nhẹ xuống đùi Thảo. Cúi mặt xuống đặt lên môi của nàng một nụ hôn nồng cháy, vụng về của một gã trai tân.
Nàng thoáng cựa mình khiến Nguyên giật mình kinh hãi toang quay đi. Nhưng yên lặng khoảng vài giây, hơi thở nàng liền điều hòa trở lại. Nguyên bèn tiếp tục liếm lên đôi môi hồng của nàng rồi chèn lưỡi của mình vào trong miệng Thảo. Mùi vị cũng nhàn nhạt thôi, nhưng chính xúc cảm đã làm tăng thêm hương vị khiến cho Nguyên cảm thấy nước bọt của Thảo là thứ ngon nhất trần đời.
Gã luồn tay xuống bên dưới, cảm thấy đũng quần lót của Thảo đã ươn ướt. Gã liền trườn xuống để nhìn cái thứ mà từ bé đến giờ gã chỉ được xem qua trên phim ảnh. Gã hồi hộp, thận trọng, vừa đưa ngón tay móc vào mép quần lót vén nhè nhẹ qua một bên. Vừa ngước lên để ý xem Thảo có giật mình đột nhiên tỉnh giấc hay không.
Ôi, cái âm đạo hồng hào, ươn ướt hiện ra trước mắt Nguyên khiến gã như lạc thần. Là gái điếm mà Thảo lại còn hồng như thế sao. Gã lập tức ghé mũi tới gần để ngửi. Một mùi tanh tanh, nồng nồng giống hệt mùi cu của gã trong buổi sáng sau khi đã sục cặc lúc tối qua mà quên rửa xen lẫn với mùi khai khai nước đái.
Cái mùi sinh dục của phái nữ quyến rũ đến kỳ lạ. Khi đang yêu, mới vừa chinh phục được thì nó sẽ gây nghiện, thích thú mãi không thôi. Trong cơn xúc động không giữ được mình, Nguyên thè lưỡi ra rồi ịn mặt mình vào hạ bộ của Thảo, mặc kệ mọi chuyện tới đâu thì tới. Lưỡi vừa đưa vào thì Thảo liền giật mình một cái rồi toang khép chân lại. Nhưng Nguyên đã dùng tay giữ chân Thảo rồi tự tiện trườn lên nằm đè lên người nàng. Mặc kệ những lời nói ngạc nhiên xen lẫn chửi bới của Thảo. Gã lần tìm đến môi nàng rồi bắt đầu hôn, để nàng im miệng ..
 
Top