Chúng mày đã từng đọc cái thơ này mấy năm trước chưa
KHỈ ngồi đợi KÊ minh ngọc thố,
Bắc Kinh di bạch lộ sơn phong;
Triều Tiên xương chất đầy đồng,
Thái, Cao, Lèo chuyển CUỐI RỒNG GÀ BAY.
Nam Việt ứng một ngày tân tạo, *
Lục cửu duyên quả báo kim vương;
Mặt trời lố dạng Nam Phương,
Trung Đông chiến họa dân lương điêu tàn.
Cùng lực tận MỸ hoang NGA tán,
ANH tiêu điều, PHÁP nạn, TRUNG suy;
NHỰT mưu, ĐỨC lược, ẤN bi,
Việt Nam Thánh xuất phục quy kim thành.
Chừng gặp cảnh tan tành đô thị,
Nhìn ruộng hoang tận chí chân trời;
Thở than kêu khóc hết lời,
Mới tường luật định của Trời ban ra.
Đây nói đoạn san hà dồn dập,
Bày ra điều tranh chấp dân binh;
Chừng nào được Đấng anh minh,
Lo cho xã tắc quên mình mới yên.
Giờ do lũ Tây phiên định liệu,
Giống Lạc Hồng cam chịu vì sao?