Tao hối hận vì đôi lúc quên nhìn về phía mẹ

Damlolol🦸

Già trâu
Mẹ tao bưng tô cơm đến tận tay, dù tao đã lớn rồi. Vì miếng bánh ngon, mẹ kêu tao ngừng chơi game lại để ăn. Ép tao nhận mọi thứ tốt đẹp nhất mà mẹ có thể cho.
Đôi lúc tao hỏi mẹ vì sao lại mãi làm như vậy, con đã lớn rồi sao mẹ vẫn bưng cơm tận nơi, hãy để khi có như cầu thì con tự biết đi tìm, đừng ép con ăn theo ý mẹ vậy chứ. Mẹ trả lời : mẹ làm vậy để khi về già nằm liệt giường thì mày còn bưng cơm nước cho tao..
Tao hỏi vì sao miếng bánh mẹ không ăn luôn đi, ép con phải ăn làm gì. Mẹ trả lời bằng câu chuyện về bà ngoại : Ngày xưa ngoại đi đâu xa được ai cho bánh, ngoại nhận chứ không ăn, cầm về cho mẹ ăn. Có lúc cái bánh nóng hổi vì hơi tay của ngoại, cầm từ nơi đâu rất xa trở về. Và mẹ bây giờ cũng muốn dành cái bánh ngon nhất cho con. Mong con trân trọng nó.

Tao đã từng hỏi, và nghe những lời trên hàng trăm lần, từ bé đến lớn. Nhưng mãi đến giờ mới nhận ra, mẹ là người thương tao nhất và là người mong ước tao được như hình hài như vậy, trở thành con người như vậy... mà tao mãi đến bây giờ mới nhận thức được điều ước của mẹ. Tao đã dành nhiều thời gian trong cuộc sống để thỏa mãn người ngoài, mà quên nhìn về phía mẹ.
Tao buồn khóc, tao hối hận quá. Tao chắc chắn sẽ cố gắng để trở thành đứa con trong mong ước của mẹ.
 
còn mẹ tao thì chửi tao như thú . Nên tao với mẹ tao ít nói chuyện với nhau
 
Khi em lớn khôn thì mẹ cha cũng già đi . Thời gian dành cho ba mẹ cũng ít đi . Biết là tốt rồi , chưa muộn đâu em . Chúc em làm tốt !
 
Mẹ tao bưng tô cơm đến tận tay, dù tao đã lớn rồi. Vì miếng bánh ngon, mẹ kêu tao ngừng chơi game lại để ăn. Ép tao nhận mọi thứ tốt đẹp nhất mà mẹ có thể cho.
Đôi lúc tao hỏi mẹ vì sao lại mãi làm như vậy, con đã lớn rồi sao mẹ vẫn bưng cơm tận nơi, hãy để khi có như cầu thì con tự biết đi tìm, đừng ép con ăn theo ý mẹ vậy chứ. Mẹ trả lời : mẹ làm vậy để khi về già nằm liệt giường thì mày còn bưng cơm nước cho tao..
Tao hỏi vì sao miếng bánh mẹ không ăn luôn đi, ép con phải ăn làm gì. Mẹ trả lời bằng câu chuyện về bà ngoại : Ngày xưa ngoại đi đâu xa được ai cho bánh, ngoại nhận chứ không ăn, cầm về cho mẹ ăn. Có lúc cái bánh nóng hổi vì hơi tay của ngoại, cầm từ nơi đâu rất xa trở về. Và mẹ bây giờ cũng muốn dành cái bánh ngon nhất cho con. Mong con trân trọng nó.

Tao đã từng hỏi, và nghe những lời trên hàng trăm lần, từ bé đến lớn. Nhưng mãi đến giờ mới nhận ra, mẹ là người thương tao nhất và là người mong ước tao được như hình hài như vậy, trở thành con người như vậy... mà tao mãi đến bây giờ mới nhận thức được điều ước của mẹ. Tao đã dành nhiều thời gian trong cuộc sống để thỏa mãn người ngoài, mà quên nhìn về phía mẹ.
Tao buồn khóc, tao hối hận quá. Tao chắc chắn sẽ cố gắng để trở thành đứa con trong mong ước của mẹ.
Hay
 
Mẹ tao bưng tô cơm đến tận tay, dù tao đã lớn rồi. Vì miếng bánh ngon, mẹ kêu tao ngừng chơi game lại để ăn. Ép tao nhận mọi thứ tốt đẹp nhất mà mẹ có thể cho.
Đôi lúc tao hỏi mẹ vì sao lại mãi làm như vậy, con đã lớn rồi sao mẹ vẫn bưng cơm tận nơi, hãy để khi có như cầu thì con tự biết đi tìm, đừng ép con ăn theo ý mẹ vậy chứ. Mẹ trả lời : mẹ làm vậy để khi về già nằm liệt giường thì mày còn bưng cơm nước cho tao..
Tao hỏi vì sao miếng bánh mẹ không ăn luôn đi, ép con phải ăn làm gì. Mẹ trả lời bằng câu chuyện về bà ngoại : Ngày xưa ngoại đi đâu xa được ai cho bánh, ngoại nhận chứ không ăn, cầm về cho mẹ ăn. Có lúc cái bánh nóng hổi vì hơi tay của ngoại, cầm từ nơi đâu rất xa trở về. Và mẹ bây giờ cũng muốn dành cái bánh ngon nhất cho con. Mong con trân trọng nó.

Tao đã từng hỏi, và nghe những lời trên hàng trăm lần, từ bé đến lớn. Nhưng mãi đến giờ mới nhận ra, mẹ là người thương tao nhất và là người mong ước tao được như hình hài như vậy, trở thành con người như vậy... mà tao mãi đến bây giờ mới nhận thức được điều ước của mẹ. Tao đã dành nhiều thời gian trong cuộc sống để thỏa mãn người ngoài, mà quên nhìn về phía mẹ.
Tao buồn khóc, tao hối hận quá. Tao chắc chắn sẽ cố gắng để trở thành đứa con trong mong ước của mẹ.
 
Top