Thứ nhất, mày sai ngay từ cái tối thiểu khi nghĩ rằng khi giác ngộ là có quyền năng vô hạn, như Phật? Phật nào có quyền năng vô hạn. Phật chả có quyền năng gì cả, mấy thể loại sáng thế ra thế giới hay vũ trụ, hay tạo ra muôn loài...Phật đâu có quyền năng đó, Đến ban ơn, giáng họa cho ai Phật còn chả làm nổi mà mày bảo quyền năng vô hạn.Thứ nhất, tao ko nói rằng Chúa tạo ra con người, tao chưa đưa ra bất kỳ khẳng định nào cả. Tao chỉ đang chỉ ra những điểm chưa rõ ràng và thiếu sót của các học thuyết như Thuyết Tiến hóa và học thuyết của các sư đang dậy (mà tao chắc chắn là đã bị bóp méo ko còn nguyên gốc).
Cuối cùng thì bọn mày cũng ko thể giải thích được rõ ràng TÂM là cái gì, TÂM là cái gì mà làm một hữu tình khác AI?
Tạm thời, tao cứ đồng ý là thế giới này ngay từ đầu có sẵn Luật Nhân Quả, và các quy luật phù hợp để dẫn tới Luân hồi. Nhưng vấn đề là cái TÂM chúng mày nói là cái gì mà nó lại lầm lạc (vô minh) mà đi luân hồi? Trong 12 nhân duyên, Vô Minh sinh Hành, Hành sinh Thức... rồi từ đó thế cho tới Tử. Vấn đề cần đặt ra là, nếu đã có Vô Minh thì cái gì Vô Minh? Ngay từ đầu phải có 1 cái TÂM thì cái TÂM đó mới Vô Minh được. Cái TÂM đó cũng đi theo và "tiến hóa" cùng 1 hữu tình cho tới ngày nó giác ngộ. Và như vậy thì cái TÂM đó chính là LINH HỒN còn gì nữa? Nó có thay đổi chứ ko phải cố định, nhưng nó luôn tồn tại ngay từ đầu. Do đó nó ko Thường hằng nhưng cũng ko phải là không tồn tại.
Chính vì có TÂM nên mới có hữu tình, có vô minh, tham ái, và từ đó mà cái TÂM đó luân hồi và chịu khổ hoặc chịu sướng. Mục đích của PGNT là xóa sổ sự tồn tại của cái TÂM đó, vì họ cho rằng cái TÂM đó sinh ra từ sự kết hợp ngẫu nhiên của các nguyên tố sẵn có trong vũ trụ, và do đó sự tồn tại của nó là ko có bất kỳ ý nghĩa gì, toàn bộ sự tồn tại là vô nghĩa và chỉ mang lại đau khổ. Tao đang nói tới PGNT chứ ko phải Đại Thừa, vì mục đích của Đại Thừa là nhận ra cái TÂM BẢN NGUYÊN đó và sống với nó cho tới vĩnh hằng - gọi là Kiến Tánh Thành Phật, và sau khi thành Phật thì lập ra Quốc Độ (như Phật A Di Đà) và tồn tại ở một "thế giới" trong sạch tuyệt đối, nằm ngoài mọi phạm vi hiểu biết của phàm phu.
Chính trong bản thân nội bộ PG cũng chia làm các trường phái mâu thuẫn nhau về quan điểm này. Ở đây tao chỉ đang phản biện lại cái nhìn của PGNT - Nam Tông.
Bọn mày thừa nhận rằng có 1 thế giới tự nó có các quy luật ngay từ đầu như Luật Nhân Quả, và các quy luật phức tạp khác, sắp xếp một cách có trật tự để khiến cho sinh mệnh ra đời, và lại còn có cả khả năng tự giác ngộ thành Phật. Điều đó là ngẫu nhiên chăng? Và nếu thừa nhận như vậy thì có khác gì so với những người tin rằng có 1 linh hồn tồn tại ngay từ khởi thủy, không có điểm bắt đầu và cũng ko có kết thúc, linh hồn đó có trí tuệ bao trùm toàn diện, và sinh mệnh đó tạo ra các thế giới với các quy luật nhất định, rồi lại "tách" các phần nhỏ của nó ra thành các linh hồn nhỏ, để các linh hồn đó trải qua vô tận luân hồi tiến hóa tới 1 ngày có thể sánh vai với nó, trở thành "bạn" của nó và đồng hành trên một hành trình vô tận khác?
Về cơ bản, chúng mày sẽ luôn đi tới 1 điểm phải thừa nhận rằng, có "cái gì đó" không sinh không diệt, là nền tảng của mọi sự sống. Bọn duy vật sẽ tin rằng ngay từ đầu chỉ có vật chất, bọn duy tâm thì tin rằng ngay từ đầu chỉ có ý thức - cũng là 1 nhánh của PG gọi là Duy Thức Học.
Tao chỉ hỏi một cách lịch sự, và đơn giản, một lần nữa rằng. Theo chúng mày, qua sự nghiên cứu, tự chứng nghiệm, thì TÂM là cái gì mà làm một Hữu tình khác với AI? TÂM do cái gì sinh ra, và vì sao nó lại có khả năng giác ngộ gần như vô hạn - như Phật?
Thứ hai, như Phật đã thuyết, trái đất, các hành tinh, hay là cả vũ trụ đều bị chi phối bởi 4 nguyên lý, Thành, trụ, hoại, không,..nghĩa là vũ trụ từ vô thủy nó đã hình thành rồi xụp đổ, rồi lại tái tạo quy trình hình thành mới như vậy..không có điểm khởi đầu, cũng không có điểm kết thúc, mà vũ trụ mang trong mình vạn vật cho tới toàn bộ các nguyên lý, định luật,...từ đó mà nó hình thay hay biến hoại cùng với vũ trụ.
Tất nhiên là Tâm cũng nằm trong vũ trụ, và nó cũng biến hoại hay là hình thành từ ban sơ cùng với vũ trụ. Như đức Phật nói "Ta biết ta tự bị sinh ra". Tự bị sinh ra nghĩa là như chúng mày thấy đấy, vũ trụ cũng tự bị sinh ra, rồi vạn vận cũng theo hàng tỷ năm tiến hóa dần dần mà hình thành. Còn thằng nào theo Chúa thì chúa sinh, chúa đẻ ra hết. khỏi chanh luận chi.
Tâm của hữu tình nó có nghiệp, nó có trải nghiệm hàng tỷ tỷ kiếp sống và luân hồi, còn Ai làm đéo có nghiệp để mà luân hồi. Khách nhau chổ đó.