Lạc lối

Culutu

Thanh niên hoi
Mấy tml bô lão đi trước vào đây dẫn lối tao với ( tao xin phép xưng hô mày tao cho hợp chuẩn mực thiện chí ae XAM)
Tao hiện nay mới 22 thôi mà đầu óc chán trường trống rỗng quá, t dân phố + thêm gia đình tuy gia giáo nhưng vẫn có tư duy hội nhập nên tính tao khá tây và tự lập, già trước tuổi suy nghĩ lo xa ( vấn đề này trước đó tao đã có một bài viết "COn TRAi TUỔi 2X" )
Tao cực dốt toán từ nhỏ và chậm về khoảng tính toán thay vào đó là giỏi ngoại ngữ , bây h tụi mày đưa bài toán hàm số cấp 3 đơn giản tao sẽ ngồi lỳ 5h còn chưa giải ra , cho tao nghe lõm vài từ tiếng anh, trung, nhật , nga 1 tuần tao sẽ phát âm chính xác và hiểu nghĩa từng từ => tao quyết định học TA và chọn cái ngành du lịch lữ hành. Tao có niềm đam mê ngoại ngữ và tiếp xúc với bọn ngoại quốc mong muốn sẽ hái ra tiền từ đam mê này( tao cũng mê kiếm tiền kiêm địt gái lắm ).
Nhưng mà đường đến đam mê của tao chưa bao giờ thẳng như con đường cao tốc nghìn tỷ QN - Huế chúng mày à. Gia đình tao bước vào giai đoạn khó khăn tao tạm dẹp bỏ ước mơ sang một bên, như ở trên tâm tư tao khá lo xa nên tự bước chân đi làm năm 17, tao đi làm phụ hồ, xe ôm, giao hàng lúc này nhìn tao giống như một thằng bần nông đen nhẽm và thấp kém, rồi đến khi 19 tao chuyển sang làm nv phục vụ ngành dịch vụ ( bar, pub, lounge, khách sạn, nhà hàng chứ không phải làm bánh chăn dắt gà nhé mtml), tao nghĩ làm lĩnh vực này sẽ giúp tao quay lại tiếp bước ước mơ của mình và trông sang hơn tý, nhưng chính vì làm ở môi trường như thế này tao bắt đầu phát sinh thêm khoảng ăn chơi thành ra không giúp đc gia đình khoảng nào, dòng tiền tao làm ra đổ hết vào quần áo, bar pub , ít ra tao không bòn rút gì từ gia đình một đồng ngoại trừ phí ăn uống tại gia, nói là ăn chơi nhưng mà tao lại biết tính toán suy nghĩ có nhiêu chơi nhiêu nên dừng lúc nào , tháng chơi 1-2 lần chứ k có sa đà như mấy cậu ấm phá gia đâu ,mà vẫn không hiểu cầm vài ba triệu một tuần lại bay đâu mau thế. Được một thời gian tao nhận thấy tiếng anh tiếng ta thì chả có thời gian học, làm lĩnh vực này nhưng vẫn chưa có bằng cấp để aplly vị trí cao hơn nên chỉ có đủ kiến thức ở mức độ nhân viên quèn, cao nhất là ở mức độ quản lý (quản lí F&B , reception, kiếm cũng được kha khá đấy chúng m ạ, nhưng lại k hợp vs tao vì tao thích chuyển chân, giao tiếp nn nhiều và k có đầu óc tính toán nên thôi) đã vậy còn quằn quại làm vắt kiệt sức lao động mà đồng lương chỉ dừng ở vỏn vẹn 4-5tr . Vậy là 3 năm ròng rã dấn thân vào xh tích góp đc một chút hiểu biết nhưng chẳng gom góp dư dã được đồng nào chán chường tao nghỉ làm hẳn hiện tại chỉ quản lý hộ bà chị họ một shop nhỏ 1-2 tuần , rồi 1,2 tuần tiếp theo tao cũng chẳng biết làm gì phù hợp vơi đam mê mình theo đuổi chúng m ạ
Xuống dòng cho đỡ lòa mắt.Nữa là nợ môn, tao vì ham đi làm nên không học mấy môn trên trường nhiều hên xui lúc thi tùy cơ ứng biến, t nợ môn k nhiều lắm chủ yếu vài môn làm toán kinh tế thôi chứ mấy môn tư duy thì tao đi làm nhiều nên không cần học lên thi chém vài ba câu kiếm đủ điểm qua môn thôi. Bây h t sắp ra trường rồi mà còn nợ 1-2 môn chưa trả, không trả nó cấm thực tập khỏi cho ra trường. Như đã nói nhà tao gia giáo tuy vậy thêm tư duy hội nhập nên lúc nào cũng tạo động lực rằng " không cần phải học gì trên trường nhiều chỉ cần hoch tốt ngoại ngữ và nghiệp vụ du lịch là đủ sức nuôi gia đình sau này" nhưng tao hiểu đc sự kỳ vọng và nếu không ra trường sớm thì cũng lại ồn ào nhức đầu ,thêm áp lực từ một phía gia đình.
Chôt vấn đề => đối với một ng như tao kể trên thì làm sao để cải thiện kinh tế, đam mê, học hanh cùng một lúc , sở trường của tao như v cos thể áp dụng vào cv kinh doanh khác nào đc k chứ tao đã chán vs đi làm thuê mất rồi :(
 
vấn đề hiện tại là cần tiếp tục làm để trang trải cuộc sống kết hợp số vốn nhất định để khí có đam mê và kế hoạch muốn làm gì thì ko phải vay mượn - nếu ko có baqnhf cấp mà làm nghề dịch vụ thì có rất nhiều ngã rẽ trong ngành đó - nhưng phảo tự nâng cao năng lực cá nhân mới ứng cứ các vị trí mới - hoặc muốn tự thân thì phải có một khoản vốn - ko đi nhanh được như người khác thì tự đi chậm chắc ( tất nhiên sẽ có uể oải và nản chí ) - nhưng mình mà buông làm lại thì lại là vòng lặp như vậy - t chia sẻ vậy
 
Top