Itachiuchiha
Chú bộ đội
Chào ae Xam,
T xin kể lại câu chuyện bên nhà vợ t và t xin khẳng định không thêm hay bớt bất kì gì. Mục đích để coi như bớt bực dọc và nếu có lời khuyên thì ae xam có thể cho t xin.
Chả là thế này, t và vợ t sắp cưới nhau đã đi với nhau rất lâu. Moii chuyện có lẽ không có gì nhưng bà già vợ t là 1 loại t ko thể chấp nhận được.
Bả sinh ra trong 1 gia đình cũng không tệ dưới Tây Ninh nhưng đến cấp 1 bả bỏ nhà đi bụi lý do bố mẹ (là ông bà ngoại ruột của vợ t) chửi mắng bả quá nhiều.
Bả lên thành phố được 1 nhà kia tốt bụng nhận nuôi thay tên đổi họ rồi bả cưới chồng sinh ra vợ t. Ông bà nhận nuôi thì giờ là ông bà ngoại nuôi của vợ t.
2 vợ chồng ở trong 1 cái nhà do ông bà nội của vợ t chia lại và có 3 gia đình trong đó (nhà vợ t, nhà bác nó và chị họ nó),
Bả bán đồ ngoài chợ hồi đó tiền nong khấm khá, do 2 nhà gần nhau nên nhà t bảo hồi đó bán buôn ok lắm, 1 ngày bỏ mối này nọ cũng được 1 chỉ vàng hồi 20 năm về trước và bán khá khẩm được tận 5-7 năm. Bả là người giữ tiền thay vì mua 1 căn nhà cho cả nhà có cuộc sống riêng nhưng không bả tiêu pha mua xe Atila, Spacy, vòng vàng trang sức chếch tán ngày qua ngày.
Sau khi bả sinh 3 đứa con vợ t và 2 đứa em nữa bây giờ bả còn lại 2 bàn tay trắng, gia cảnh lầm than tiền cả nhà chỉ còn dưới 500tr mà bây biết hồi đó khá khẩm trong khu ko ai ko biết. Nhưng thay vì thay đổi nghề ngỗng bả lười biếng và vẫn bám víu vào việc bán buôn lỗi thời không ai mua.
Nhưng bả có phước là vợ t là người chịu học, chịu làm, luôn đứng đầu bảng từ cấp 1 đến hết đại học. Những ngày vợ t học cấp 3 (2 đứa đã quen nhau) bả đi bán về hàng ngày bả đập đồ, đập cửa chửi bới vợ t là đồ khốn nạn vô dụng chừng này tuổi người ta đã đi làm mang tiền về phụ bố mẹ. Vợ t thì học ngày học đêm mong vào được đại học và thật sự lúc đó t đã ko thể chịu được khi hàng ngày đi học về vợ t đều fai chịu áp lực dưới cái miẹng của bả.
Tới ngày vào đại học vợ t học đạt học bổng bao nhiêu tiền đem về đưa bả cả bả cầm vào đều hỏi chỉ có nhiêu đây thôi à.....là t có ở đó t đã cho bạt tai. Rồi mỗi lần vợ t bảo cho tiền đóng tý học phí 1 năm 1 lần vài đồng thì lại bảo học với chả hành tiền gì đưa hoài vậy.....
Và từ đó đến nay ngày nào về bả cũng đập đồ than vãn ko có tiền và nguyền rủa vợ t bất tài vô dụng ko đưa tiền cho bả. Còn 2 đứa em bả ko lo con cái học hành thế nào ra sao cứ về đến nhà là nằm bấm điện thoại rồi ngủ. Tụi nó hỏi này hỏi kia thì chửi bới bảo trả lời cũng có hiểu đâu mà đòi nghe. Bây có tin bả có 3 đứa con mà ko 1 lần nào đi họp phụ huynh cho tụi nó mặc dù bả rất rảnh. Toàn nhờ hàng xóm đi thay rồi về cầm bảng điểm cao thì để xuống, thấp thì nguyền rủa con cái. Bả còn hay bảo với tụi nhỏ ko cần học hành gì nhiều, học ko đc đi học nghề đỡ tốn kém. Rồi có lần bả nchuyen với bạn bả trươc mặt tụi nhỏ là ko làm được gì thì ra ngoài làm gái còn trẻ mà....t ko tin được là trước mặt mấy đứa nhỏ đang tuổi đi học bả lại nói ra được những câu như vậy..,,
Rồi quay lại từ ngày bả lấy chồng chắc t tính fai 5-7 năm rồi bả ko qua thăm nhà ngoại nuôi của vợ t mặc dù người ta ở cách nhà bả 5 phút đi bộ. 2 ông bà già ở 1 mình cũng có con nhưng con cái đi ra riêng cả và lý do của bả là có thân thiết gì mà qua thăm trong khi ngta nuôi bả từ bé. Vừa rồi ông ngoại nuôi vợ t mới mất bả cũng bảo ko fai việc của bả và bả qua dự đám chỉ với lý do “không đi ngta nói ra nói vào”.
Cái loại thế mà vẫn đki vào Phật Tử, đi Chùa chụp hình chấp lạy t cũng chả hiểu bả xin cái gì ở Chùa.
T thì nhà t khá giả, gia thế vững vàng, xe cộ, đất đai, mọi thứ đầy đủ và sắp tới vợ chồng t cưới t sẽ đưa vợ t đi khỏi cái chốn đó. Nhưng t nghe được rằng bà già đó đang muốn lấy của hồi mộ bên t là nhà, là tiền để bả được hưởng. Người ta có hỏi nếu cái nhà ở chung hiện tại sắp tới phải bán thi sao. Bả bảo để qua nhà vợ chồng t ở khó gì......đó là những gì vợ t fai làm trong khi vợ t lớn lên ko có 1 tý tình thương hay sự chăm sóc, sẻ chia nào từ bả.
T đang định sẽ ko cho bả được như ý, t sẽ 1 cắt cũng không đưa cho bả và đám cưới sắp tới của vợ chồng t cũng ko có mặt bả. Vì t tin cái loại vất vưởng này sẽ phá hại cơ nghiệp của 2 đứa t va con cái t cũng ko cần loại bà ngoại như bả.
vợ t từ bé sống trong áp lực bị bả chửi bới, sỉ nhục nên giờ bị trầm cảm độ trung, ít giao tiếp, rụt rè và hay đổ mồ hôi khắp người khi gặp đám đông và gần như không có bạn vì cứ thấy ai đều tưởng tượng ngta sẽ chửi bới mắng nhiết mình.Vợ t cũng đồng ý rằng vợ chồng t sẽ ko lquan đến bả nữa.Nhưng t nghĩ t sẽ trả lại cái giá đắt hon cho bả để lấy lại những gì bả đả làm với vợ t.
Hôm nay rảnh t viết dài tý, xin lỗi mấy ae vì bài dài thế này nhưng đây là những gì t rất ko chịu đựng được. Chia sẻ với ae tý đỡ phần nào. Ai có góp ý cứ tự nhiên.
T xin kể lại câu chuyện bên nhà vợ t và t xin khẳng định không thêm hay bớt bất kì gì. Mục đích để coi như bớt bực dọc và nếu có lời khuyên thì ae xam có thể cho t xin.
Chả là thế này, t và vợ t sắp cưới nhau đã đi với nhau rất lâu. Moii chuyện có lẽ không có gì nhưng bà già vợ t là 1 loại t ko thể chấp nhận được.
Bả sinh ra trong 1 gia đình cũng không tệ dưới Tây Ninh nhưng đến cấp 1 bả bỏ nhà đi bụi lý do bố mẹ (là ông bà ngoại ruột của vợ t) chửi mắng bả quá nhiều.
Bả lên thành phố được 1 nhà kia tốt bụng nhận nuôi thay tên đổi họ rồi bả cưới chồng sinh ra vợ t. Ông bà nhận nuôi thì giờ là ông bà ngoại nuôi của vợ t.
2 vợ chồng ở trong 1 cái nhà do ông bà nội của vợ t chia lại và có 3 gia đình trong đó (nhà vợ t, nhà bác nó và chị họ nó),
Bả bán đồ ngoài chợ hồi đó tiền nong khấm khá, do 2 nhà gần nhau nên nhà t bảo hồi đó bán buôn ok lắm, 1 ngày bỏ mối này nọ cũng được 1 chỉ vàng hồi 20 năm về trước và bán khá khẩm được tận 5-7 năm. Bả là người giữ tiền thay vì mua 1 căn nhà cho cả nhà có cuộc sống riêng nhưng không bả tiêu pha mua xe Atila, Spacy, vòng vàng trang sức chếch tán ngày qua ngày.
Sau khi bả sinh 3 đứa con vợ t và 2 đứa em nữa bây giờ bả còn lại 2 bàn tay trắng, gia cảnh lầm than tiền cả nhà chỉ còn dưới 500tr mà bây biết hồi đó khá khẩm trong khu ko ai ko biết. Nhưng thay vì thay đổi nghề ngỗng bả lười biếng và vẫn bám víu vào việc bán buôn lỗi thời không ai mua.
Nhưng bả có phước là vợ t là người chịu học, chịu làm, luôn đứng đầu bảng từ cấp 1 đến hết đại học. Những ngày vợ t học cấp 3 (2 đứa đã quen nhau) bả đi bán về hàng ngày bả đập đồ, đập cửa chửi bới vợ t là đồ khốn nạn vô dụng chừng này tuổi người ta đã đi làm mang tiền về phụ bố mẹ. Vợ t thì học ngày học đêm mong vào được đại học và thật sự lúc đó t đã ko thể chịu được khi hàng ngày đi học về vợ t đều fai chịu áp lực dưới cái miẹng của bả.
Tới ngày vào đại học vợ t học đạt học bổng bao nhiêu tiền đem về đưa bả cả bả cầm vào đều hỏi chỉ có nhiêu đây thôi à.....là t có ở đó t đã cho bạt tai. Rồi mỗi lần vợ t bảo cho tiền đóng tý học phí 1 năm 1 lần vài đồng thì lại bảo học với chả hành tiền gì đưa hoài vậy.....
Và từ đó đến nay ngày nào về bả cũng đập đồ than vãn ko có tiền và nguyền rủa vợ t bất tài vô dụng ko đưa tiền cho bả. Còn 2 đứa em bả ko lo con cái học hành thế nào ra sao cứ về đến nhà là nằm bấm điện thoại rồi ngủ. Tụi nó hỏi này hỏi kia thì chửi bới bảo trả lời cũng có hiểu đâu mà đòi nghe. Bây có tin bả có 3 đứa con mà ko 1 lần nào đi họp phụ huynh cho tụi nó mặc dù bả rất rảnh. Toàn nhờ hàng xóm đi thay rồi về cầm bảng điểm cao thì để xuống, thấp thì nguyền rủa con cái. Bả còn hay bảo với tụi nhỏ ko cần học hành gì nhiều, học ko đc đi học nghề đỡ tốn kém. Rồi có lần bả nchuyen với bạn bả trươc mặt tụi nhỏ là ko làm được gì thì ra ngoài làm gái còn trẻ mà....t ko tin được là trước mặt mấy đứa nhỏ đang tuổi đi học bả lại nói ra được những câu như vậy..,,
Rồi quay lại từ ngày bả lấy chồng chắc t tính fai 5-7 năm rồi bả ko qua thăm nhà ngoại nuôi của vợ t mặc dù người ta ở cách nhà bả 5 phút đi bộ. 2 ông bà già ở 1 mình cũng có con nhưng con cái đi ra riêng cả và lý do của bả là có thân thiết gì mà qua thăm trong khi ngta nuôi bả từ bé. Vừa rồi ông ngoại nuôi vợ t mới mất bả cũng bảo ko fai việc của bả và bả qua dự đám chỉ với lý do “không đi ngta nói ra nói vào”.
Cái loại thế mà vẫn đki vào Phật Tử, đi Chùa chụp hình chấp lạy t cũng chả hiểu bả xin cái gì ở Chùa.
T thì nhà t khá giả, gia thế vững vàng, xe cộ, đất đai, mọi thứ đầy đủ và sắp tới vợ chồng t cưới t sẽ đưa vợ t đi khỏi cái chốn đó. Nhưng t nghe được rằng bà già đó đang muốn lấy của hồi mộ bên t là nhà, là tiền để bả được hưởng. Người ta có hỏi nếu cái nhà ở chung hiện tại sắp tới phải bán thi sao. Bả bảo để qua nhà vợ chồng t ở khó gì......đó là những gì vợ t fai làm trong khi vợ t lớn lên ko có 1 tý tình thương hay sự chăm sóc, sẻ chia nào từ bả.
T đang định sẽ ko cho bả được như ý, t sẽ 1 cắt cũng không đưa cho bả và đám cưới sắp tới của vợ chồng t cũng ko có mặt bả. Vì t tin cái loại vất vưởng này sẽ phá hại cơ nghiệp của 2 đứa t va con cái t cũng ko cần loại bà ngoại như bả.
vợ t từ bé sống trong áp lực bị bả chửi bới, sỉ nhục nên giờ bị trầm cảm độ trung, ít giao tiếp, rụt rè và hay đổ mồ hôi khắp người khi gặp đám đông và gần như không có bạn vì cứ thấy ai đều tưởng tượng ngta sẽ chửi bới mắng nhiết mình.Vợ t cũng đồng ý rằng vợ chồng t sẽ ko lquan đến bả nữa.Nhưng t nghĩ t sẽ trả lại cái giá đắt hon cho bả để lấy lại những gì bả đả làm với vợ t.
Hôm nay rảnh t viết dài tý, xin lỗi mấy ae vì bài dài thế này nhưng đây là những gì t rất ko chịu đựng được. Chia sẻ với ae tý đỡ phần nào. Ai có góp ý cứ tự nhiên.