Hôn nhân là chuyện một đời

Anh vẫn nhớ hôm đó em hỏi anh đã bao giờ thấy chán em chưa. Thì thật lòng anh cũng gật đầu bảo là đã từng có . Không chỉ một mà thậm chí là vài lần

Nhưng rồi chỉ là thoáng qua, anh nghĩ kĩ, anh thở sâu, anh lấy một quyển sổ, ghi chép hết lại những điều tiêu cực của chúng mình vào đó.

Viết xong, anh đốt.
Bỏ hết.
Anh quên.

Điều khiến anh thương nhớ về em là một cái tên lúc nào cũng nằm trong đầu anh chứ không hề nằm trong danh bạ

Là người ở cạnh anh từ những ngày anh chỉ là một thằng mới lập nghiệp, hai đứa mình hẹn hò nhau mà tưởng chừng như còn lạ và xa . Anh chưa có gì trong tay cả, vậy mà em chẳng bao chê cười, chẳng bao giờ phàn nàn hay rời xa.

Là những lần anh hứa sẽ mua cho hai đứa một căn nhà, mà rồi anh chỉ đủ ít tiền gom lại thuê cho mình một tầng gác mái.

Trên đấy chỉ vỏn vẹn 1 chiếc giường mà ga chưa trải thẳng một tấm ảnh của em , một chiếc tivi từ đời tống , một em và một anh

Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa.
Mình yêu nhau còn chưa đủ đến 60 - 70 - 80 tuổi già, huống là còn đây những chân thành, vậy thì tại sao không ở bên nhau trọn cuộc đời

Thật ra đến một thời điểm nhất định trong cuộc sống , mảnh lòng mình va vấp trải đủ đầy rã rời để biết, người không chân thành, mình cũng chẳng tiếc, người muốn ở cạnh, sẽ chẳng rời đi.

Sống cuộc sống nhẹ nhàng, tâm tự khắc bình thản ...

P/s : Viết và đăng tranh dùm cho đại ca

a.jpg
 
K nên ám ảnh về bé L như thế , vì thằng Kr2000 còn kém lão đại của chú 10 vạn 8000 dặm thì là sao là lãi đại của a đc
 
Sửa lần cuối:
K nên ám ảnh về bé Linh như thế , vì thằng Kr2000 còn kém lão đại của chú 10 vạn 8000 dặm thì là sao là lãi đại của a đc
Thấy thằng mặt âm hộ @Quỷ Phương hâm mộ em kia quá nên tò mò xíu. Chứ gái xàm ngoại trừ em thỏ hồng ra ko mê em nào khác ;))
 
Anh vẫn nhớ hôm đó em hỏi anh đã bao giờ thấy chán em chưa. Thì thật lòng anh cũng gật đầu bảo là đã từng có . Không chỉ một mà thậm chí là vài lần

Nhưng rồi chỉ là thoáng qua, anh nghĩ kĩ, anh thở sâu, anh lấy một quyển sổ, ghi chép hết lại những điều tiêu cực của chúng mình vào đó.

Viết xong, anh đốt.
Bỏ hết.
Anh quên.

Điều khiến anh thương nhớ về em là một cái tên lúc nào cũng nằm trong đầu anh chứ không hề nằm trong danh bạ

Là người ở cạnh anh từ những ngày anh chỉ là một thằng mới lập nghiệp, hai đứa mình hẹn hò nhau mà tưởng chừng như còn lạ và xa . Anh chưa có gì trong tay cả, vậy mà em chẳng bao chê cười, chẳng bao giờ phàn nàn hay rời xa.

Là những lần anh hứa sẽ mua cho hai đứa một căn nhà, mà rồi anh chỉ đủ ít tiền gom lại thuê cho mình một tầng gác mái.

Trên đấy chỉ vỏn vẹn 1 chiếc giường mà ga chưa trải thẳng một tấm ảnh của em , một chiếc tivi từ đời tống , một em và một anh

Sau này, đừng hỏi anh đã chán em chưa.
Mình yêu nhau còn chưa đủ đến 60 - 70 - 80 tuổi già, huống là còn đây những chân thành, vậy thì tại sao không ở bên nhau trọn cuộc đời

Thật ra đến một thời điểm nhất định trong cuộc sống , mảnh lòng mình va vấp trải đủ đầy rã rời để biết, người không chân thành, mình cũng chẳng tiếc, người muốn ở cạnh, sẽ chẳng rời đi.

Sống cuộc sống nhẹ nhàng, tâm tự khắc bình thản ...

P/s : Viết và đăng tranh dùm cho đại ca

View attachment 61498
tranh đẹp ;))
 
Top