GIA ĐÌNH LUẬT SƯ - NHÀ CÁCH MẠNG TRỊNH ĐÌNH THẢO: 40 năm, vẫn chưa đòi được căn nhà ở TPHCM

Ok , mày nói thẳng mẹ ra đi . Bởi vì đó là những gì tao biết dc

Chẳng giấu gì mày , thằng anh họ tao vượt biên năm 91 , giờ ảnh đang gạ tao đi đường kết hôn , mà post #25 là suy nghĩ của tao . Tao nay cũng giữa 4x rồi ... Tính tới tính lui mà tao thấy rối vkl :)) Vở kịch của tao ở VN cũng sắp hạ màn , mà giờ phải bắt đầu lại ở một nơi xa xôi thì thật là một cái gì đó rất khó để quyết định mày à
Mỹ là xứ sở có thể nói là duy nhất trên thế giới mà mày

60 t vẫn startup như KFC
50 tuổi vẫn đi học đại học chuyển ngành
40 tuổi vẫn leo núi , đấm boxing tham gia giải đấu

nói chung cái xứ tự do cũng có cái hay của nó

điều làm tao ngạc nhiên là có những lão coder IT làm các cty mỹ đang ở lứa tuổi U60 hẳn hòi nhé và lương vẫn ok

cái khó nhất tao nghĩ vẫn là English và phong cách sống
sang đấy muốn kiếm việc ngon phải giỏi super tiếng Anh + chịu cày

ko có chuyện làm lè phè xong chiều về rủ anh em đi làm vài lon như ở vn đâu, bên kia có khi cả năm mày tụ tập bạn bè 2-3 lần là nhiều, ngoài ra còn phải tập tự làm hết mọi việc nhà vặt cơ

nhưng cái giá là rất tuyệt nếu mày có hộ chiếu USA
 
Đù! Giữa 4x mà thu nhập trên 50tr thôi ở mẹ Đông Lào thôi. Có tài sản gì không? Ông bà già m qua chưa? Còn 20 năm nữa nghỉ hưu thì qua Mẽo đế vẫn ngon chán mày ạ.
Vậy chắc tao bỏ
Tao hồi trẻ đi theo công trình xây dựng bị té nên giờ tao ko có thể lực . Ngôn ngữ cũng ko có . Giờ tài sản còn quán bida kết hợp cafe bình dân thôi
Chậc 4x mà phải bắt đầu mọi thứ lại từ đầu thì phải có một nghị lực rất lớn. Qua Mỹ nếu muốn rành rọt mọi thứ, thích nghi với cuộc sống mới, văn hóa mới thì phải cần 5 năm. Thường thì qua 6 tháng là đòi về, nhưng thích nghi rồi thì không muốn về lại vn nữa.
Còn 1x năm nữa là tao hết 1 kiếp nhân sinh rồi . Mà tao nghĩ kỹ thì thấy chính sách của tụi tư bản cũng xô bồ vậy thì chắc gì cuộc sống bên đó bình yên như mong đợi ...
Nếu giờ đi thì coi như đầu thai kiếp mới tuổi thọ dc có 1x năm , chớp mắt cái là hết ấy mà ... Mà tính từ lúc lấy dc quốc tịch cho tới lúc chết thì chắc gì dc 10 năm :))
Cuối đời có lấy dc cái quốc tịch thì cũng còn tiền còn sức đâu để hưởng thụ ... Chỉ dc cái tiền trợ cấp , mà tuổi tác lúc đó đã trên dưới 60 rồi thì chết mẹ luôn đi có khi còn sướng hơn :))
 
Mỹ là xứ sở có thể nói là duy nhất trên thế giới mà mày

60 t vẫn startup như KFC
50 tuổi vẫn đi học đại học chuyển ngành
40 tuổi vẫn leo núi , đấm boxing tham gia giải đấu

nói chung cái xứ tự do cũng có cái hay của nó

điều làm tao ngạc nhiên là có những lão coder IT làm các cty mỹ đang ở lứa tuổi U60 hẳn hòi nhé và lương vẫn ok

cái khó nhất tao nghĩ vẫn là English và phong cách sống
sang đấy muốn kiếm việc ngon phải giỏi super tiếng Anh + chịu cày

ko có chuyện làm lè phè xong chiều về rủ anh em đi làm vài lon như ở vn đâu, bên kia có khi cả năm mày tụ tập bạn bè 2-3 lần là nhiều, ngoài ra còn phải tập tự làm hết mọi việc nhà vặt cơ

nhưng cái giá là rất tuyệt nếu mày có hộ chiếu USA
Mấy cái người mày liệt kê toàn là trường hợp cá biệt

English thì chắc là tao thua rồi ... Giờ này thì tao hết tiếp thu nổi rồi

Tao xưa thợ hồ theo công trình cầu đường nên mấy cái vặt vãnh như điện nước trong nhà thì tao chấp cả Xàm này nửa đường :))

Tao giờ kiểu mấy ông VNCH ấy , đi cũng dc mà ko đi cũng dc ... Nhưng nếu cần phải đi thì đi thôi , chứ tao ko có khao khát đổi đời
 
Mỹ là xứ sở có thể nói là duy nhất trên thế giới mà mày

60 t vẫn startup như KFC
50 tuổi vẫn đi học đại học chuyển ngành
40 tuổi vẫn leo núi , đấm boxing tham gia giải đấu

nói chung cái xứ tự do cũng có cái hay của nó

điều làm tao ngạc nhiên là có những lão coder IT làm các cty mỹ đang ở lứa tuổi U60 hẳn hòi nhé và lương vẫn ok

cái khó nhất tao nghĩ vẫn là English và phong cách sống
sang đấy muốn kiếm việc ngon phải giỏi super tiếng Anh + chịu cày

ko có chuyện làm lè phè xong chiều về rủ anh em đi làm vài lon như ở vn đâu, bên kia có khi cả năm mày tụ tập bạn bè 2-3 lần là nhiều, ngoài ra còn phải tập tự làm hết mọi việc nhà vặt cơ

nhưng cái giá là rất tuyệt nếu mày có hộ chiếu USA
Nếu ai có gia đình thì về nhà, còn độc thân thì vẫn rủ nhau ra bar ăn nhậu như t
Vậy chắc tao bỏ
Tao hồi trẻ đi theo công trình xây dựng bị té nên giờ tao ko có thể lực . Ngôn ngữ cũng ko có . Giờ tài sản còn quán bida kết hợp cafe bình dân thôi

Còn 1x năm nữa là tao hết 1 kiếp nhân sinh rồi . Mà tao nghĩ kỹ thì thấy chính sách của tụi tư bản cũng xô bồ vậy thì chắc gì cuộc sống bên đó bình yên như mong đợi ...
Nếu giờ đi thì coi như đầu thai kiếp mới tuổi thọ dc có 1x năm , chớp mắt cái là hết ấy mà ... Mà tính từ lúc lấy dc quốc tịch cho tới lúc chết thì chắc gì dc 10 năm :))
Cuối đời có lấy dc cái quốc tịch thì cũng còn tiền còn sức đâu để hưởng thụ ... Chỉ dc cái tiền trợ cấp , mà tuổi tác lúc đó đã trên dưới 60 rồi thì chết mẹ luôn đi có khi còn sướng hơn :))
chính sách tụi Tư Bản rất rõ ràng, mày được hưởng cái gì và làm sao để được hưởng nó thì có hướng dẫn chi tiết, cụ thể. Nếu đi diện bảo lãnh thì 5 năm là được đăng kí quốc tịch, kết hôn thì 3 năm. Phỏng vấn quốc tịch cực dễ. Tiền trợ cấp thì tùy bang Cali cao nhất khoảng 900$ một tháng ( có quốc tịch, vô sản, không được về VN hoặc du lịch nước ngoài quá 30 ngày). Nếu nộp thuế đủ 40 tín chỉ (khoảng 10 năm) thì có lương hưu và bảo hiểm. Nói chung cũng không hoàn hảo. Nhưng có cái sướng là làm Vịt Kiều, mày thử làm 1 lần rồi thấy trải nghiệm bễ nghễ thiên hạ lắm ( lý do tại sao lắm người khoái về VN).
 
Mỹ là xứ sở có thể nói là duy nhất trên thế giới mà mày

60 t vẫn startup như KFC
50 tuổi vẫn đi học đại học chuyển ngành
40 tuổi vẫn leo núi , đấm boxing tham gia giải đấu

nói chung cái xứ tự do cũng có cái hay của nó

điều làm tao ngạc nhiên là có những lão coder IT làm các cty mỹ đang ở lứa tuổi U60 hẳn hòi nhé và lương vẫn ok

cái khó nhất tao nghĩ vẫn là English và phong cách sống
sang đấy muốn kiếm việc ngon phải giỏi super tiếng Anh + chịu cày

ko có chuyện làm lè phè xong chiều về rủ anh em đi làm vài lon như ở vn đâu, bên kia có khi cả năm mày tụ tập bạn bè 2-3 lần là nhiều, ngoài ra còn phải tập tự làm hết mọi việc nhà vặt cơ

nhưng cái giá là rất tuyệt nếu mày có hộ chiếu USA
Còn ở Việt Nam thì 30-35 sẽ có làn sóng sa thải hàng loạt để tuyển thằng mới rẻ hơn, bóc lột dễ hơn. Thằng lồn nào 30 tuổi mới khởi nghiệp thì sẽ bị cho là loser, vô vọng
 
Nếu ai có gia đình thì về nhà, còn độc thân thì vẫn rủ nhau ra bar ăn nhậu như t

chính sách tụi Tư Bản rất rõ ràng, mày được hưởng cái gì và làm sao để được hưởng nó thì có hướng dẫn chi tiết, cụ thể. Nếu đi diện bảo lãnh thì 5 năm là được đăng kí quốc tịch, kết hôn thì 3 năm. Phỏng vấn quốc tịch cực dễ. Tiền trợ cấp thì tùy bang Cali cao nhất khoảng 900$ một tháng ( có quốc tịch, vô sản, không được về VN hoặc du lịch nước ngoài quá 30 ngày). Nếu nộp thuế đủ 40 tín chỉ (khoảng 10 năm) thì có lương hưu và bảo hiểm. Nói chung cũng không hoàn hảo. Nhưng có cái sướng là làm Vịt Kiều, mày thử làm 1 lần rồi thấy trải nghiệm bễ nghễ thiên hạ lắm ( lý do tại sao lắm người khoái về VN).
Về còn được vẻ vang, cầm 10.000 USD mà khệnh lòi tiêu mãi chả hết
 
Về còn được vẻ vang, cầm 10.000 USD mà khệnh lòi tiêu mãi chả hết
Giá dịch vụ rất rẻ, nhiều dịch vụ 4-5 hoặc 6 sao tao chỉ cần bỏ 3-400$, trong khi ở tư bản phải bỏ tầm 1-2k$. Có điều là không khí, xã hội, hạ tầng quá kém nên trải nghiệm nó có vẻ là chịu đựng hơn hưởng thụ.
 
Giá dịch vụ rất rẻ, nhiều dịch vụ 4-5 hoặc 6 sao tao chỉ cần bỏ 3-400$, trong khi ở tư bản phải bỏ tầm 1-2k$. Có điều là không khí, xã hội, hạ tầng quá kém nên trải nghiệm nó có vẻ là chịu đựng hơn hưởng thụ.
Đi bia ôm mác việt kiều là nhiều em bắt đầu nghĩ đến chuyện gác kiếm, nâng khăn sửa túi. Trong khi simp lỏ đông lào tốn cả đống tiền vẫn bị chúng ló ỡm ờ
 
Đi bia ôm mác việt kiều là nhiều em bắt đầu nghĩ đến chuyện gác kiếm, nâng khăn sửa túi. Trong khi simp lỏ đông lào tốn cả đống tiền vẫn bị chúng ló ỡm ờ
Uhm cái này tao công nhận, từ già tới trẻ, thậm chí mấy e cấp 3 còn bu vào nếu biết tao là Vịt Kiều ( cả đời tao chưa bao giờ được trải nghiệm như vầy), cảm giác muốn lấy em nào chỉ việc thò cái tay ra (hơi dễ sợ tao thì không thích).
 
Nếu ai có gia đình thì về nhà, còn độc thân thì vẫn rủ nhau ra bar ăn nhậu như t

chính sách tụi Tư Bản rất rõ ràng, mày được hưởng cái gì và làm sao để được hưởng nó thì có hướng dẫn chi tiết, cụ thể. Nếu đi diện bảo lãnh thì 5 năm là được đăng kí quốc tịch, kết hôn thì 3 năm. Phỏng vấn quốc tịch cực dễ. Tiền trợ cấp thì tùy bang Cali cao nhất khoảng 900$ một tháng ( có quốc tịch, vô sản, không được về VN hoặc du lịch nước ngoài quá 30 ngày). Nếu nộp thuế đủ 40 tín chỉ (khoảng 10 năm) thì có lương hưu và bảo hiểm. Nói chung cũng không hoàn hảo. Nhưng có cái sướng là làm Vịt Kiều, mày thử làm 1 lần rồi thấy trải nghiệm bễ nghễ thiên hạ lắm ( lý do tại sao lắm người khoái về VN).
Cảm ơn những thông tin của mày nhé
Nhưng tao ko có nhu cầu thị uy cuộc đời , mà giờ tao mồ côi cũng ko vợ con gì , thu nhập thì lay lắc bữa đực bữa cái dựa vào cái quán bida bình dân ... Đm giờ đi cũng khó mà ở lại cũng khó ... Má vụ tai nạn lao động gần 20 năm trước gần như là đẩy cuộc đời tao xuống đáy vậy ... Tại cái đống xà bần vụ đó đéo đủ bêtông để kết liễu tao ngay lúc đó luôn nên đời tao mới bị đày ải ntn đây .. Đkm
 
Uhm cái này tao công nhận, từ già tới trẻ, thậm chí mấy e cấp 3 còn bu vào nếu biết tao là Vịt Kiều ( cả đời tao chưa bao giờ được trải nghiệm như vầy), cảm giác muốn lấy em nào chỉ việc thò cái tay ra (hơi dễ sợ tao thì không thích).
Bọn nó cũng biết chế độ cứt nát do nghe phụ huynh bàn tán nên hình thành tư duy ra nước ngoài mới sướng, ngay cả phụ huynh nghe quen vịt kiều là ủng hộ 2 tay
 
ăn cơm quốc gia, thờ ma c sản. Thật chứ tao ghét bọn Bắc cộng 1 thì ghét bọn nam cộng 10. Vì Bắc cộng nó là kẻ thù, nên có thể hiểu nó phải làm mọi cách để đạt dc mục đích chiến thắng. còn lũ nam cộng, sống dưới chế độ dân chủ, tự do sướng quá nên nứng cặc sảng, lập chiến khu, đi biểu tình, nằm vùng, đánh bom khủng bố ( biệt động sg) và nghĩ đó là ngầu, giờ quả báo đến thì than cc gì.
 
Top