"Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi" -
Ga 8, 1-11
Khi ấy, Đức Giê-su đến núi Ô-liu.
Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ. Lúc đó, các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, rồi nói với Người: “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao? ” Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi.” Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất. Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giê-su, và người phụ nữ thì đứng ở giữa.Người ngẩng lên và nói: “Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao? ” Người đàn bà đáp: “Thưa ông, không có ai cả.” Đức Giê-su nói: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa! “
Khác với m, t thấy việc yêu thương vượt qua giận dữ và thù hận cần sự mạnh mẽ. Bỏ cục đá xuống cần nhiều sức mạnh hơn ném cục đá đi. Phật cũng bảo "buông đao thành phật", nhất là khi m có lý do để cầm đao, thả cây đao xuống lại cần nhiều sức mạnh hơn vung đao. T ko đổ bê tông đạo đức, lời của t có trọng lượng thua xa 2 vị ở trên, t hiểu nếu m muốn cầm đá hay cầm đao, t cũng cầm, nhưng đừng nghĩ rằng những người làm ngược lại là yếu hơn m, cỏn có mọi lý do để làm như m, nhưng cỏn không làm, nghĩa là cỏn mạnh hơn m và t mới đúng.