Cô gái đợi ở bến xe bus

Mấy anh em vừa từ nhà máy ra, đang trên đường trở về Hà Nội, thấy nàng đang đứng bên đường, chắc đợi xe. Vẫn còn chỗ trống, mình kéo cửa ra hỏi:
- Về Hà Nội, Mỹ Đình ko em? Tiện đường bọn anh cho em quá giang.
- Mấy anh vừa từ nhà máy ra ạ? Tốt quá, em đợi xe nãy giờ.
Mình mở cửa cho nàng bước lên, một cô gái nhỏ nhắn, nét mặt thân thiện và có nụ cười tươi.
- Sao em lên Hà Nội muộn vậy? Mình hỏi
- Không, em chỉ lên đến đoạn Bắc Ninh thôi. Đi sinh nhật đứa bạn, nó gọi em nãy giờ rồi.
- Đi sinh nhật có một mình thôi ah? Đi xa thế, ko rủ ng yêu hay ai cùng đi? Một anh lên tiếng hỏi
- Mấy đứa độc thân tổ chức với nhau thôi, niềm vui nho nhỏ, đâu có ai mà cùng. Nàng cười đáp.
Có 1 bóng hồng trên cái xe 4 người đàn ông, ko khí cũng vui vẻ hơn. Qua những câu hỏi đáp mình đc biết nhà nàng ngay trước cửa nhà máy, nàng hiện đang là cô giáo mầm non. Trước kia nàng học điện trên Hà Nội, thời sinh viên đã làm thêm đủ nghề để duy trì sự học. Ra trường, chỉ mong xin đc việc vào nhà máy gần nhà. Nhưng cơ chế ngày càng khó khăn, nàng ko vào đc nhà máy làm. Nàng ko về quê nữa, bám trụ trên Hà Nội 1 năm, làm đủ thứ việc thời sinh viên vẫn làm để mưu sinh. Thu nhập bấp bênh và khó khăn, nàng xin về khu công nghiệp Bắc Ninh cũng có thể đi lại về nhà.
Ở đó 2 năm, nàng quen những người bạn đang rủ nàng đi sinh nhật hôm nay, phần lớn là dân thập phương. Môi trường công nghiệp, toàn chị em gái, làm việc liên tục, nàng thấy tù túng, ko yêu đương, thấy tuổi thanh xuân bị chôn vùi vô nghĩa. Nàng xin nghỉ về nhà, mua 1 cái bằng trung cấp mầm non và xin vào trường mầm non gần nhà hơn 1 năm nay. Nàng bảo: "Trẻ con thật đáng yêu, vô tư chẳng cần nghĩ suy gì về tương lai cả, em thích gần chúng. Nhưng buổi tối, em vẫn phải lên thành phố Hải Dương học thêm văn bằng 2 đại học. Bây giờ ngành nào cũng xiết chặt, ko có bằng vài năm nữa lại bị ra ngoài đường".
- Suốt ngày làm với học vậy, bao giờ lấy ck? Mình hỏi
- Bố mẹ em cũng giục lấy ck, cũng có vài mối nhưng em ko muốn lấy vội. Phụ nữ hiện đại cần độc lập về kinh tế, em ko muốn phụ thuộc vào ck. 2 năm nữa em học xong, có thể em lại lên Hà Nội xin việc.
- Lại lên Hà Nội, 2 năm nữa chắc em cũng kha khá tuổi. Một thành phố lớn có nhiều cơ hội nhưng cũng nhiều khắc nghiệt. Sinh hoạt phí đắt đỏ, sự cô đơn khi ko ở cùng gia đình, môi trường cạnh tranh cao.... em đã thất bại một lần rồi. Tuổi xuân con gái ko dài.
- Vẫn biết vậy, nhưng lần này em ở với chị em trên đó, chị đang là single mom. Em ko muốn ở nhà nữa, nhà chỉ có 2 chị em gái, bố mẹ khó tính, chị đã đổ vỡ như vậy. 2 chị em cần tự do, chăm sóc lẫn nhau và đứa cháu.
Tất cả im lặng 1 chút, vẫn nhiều chuyện mốn hỏi nhưng xe cũng tới nơi, nàng chào cảm ơn và bước xuống. Bên đường có một cô gái mặc áo công nhân dựng xe máy đứng đợi nàng có lẽ khá lâu, hỏi han nàng gì đó giọng khá sốt ruột.
Về Hà Nội, mình xuống bến xe bus trước cổng trường Thương Mại để bắt về nhà. Trời hôm nay tự dưng bỗng thoáng đãng, ko giống mùa đông. Mây lởn vởn, gió mát nhẹ nhàng thoảng mùi hoa sữa níu kéo chút cuối mùa thu. Vốn dĩ, mình ghét mùi này, tự dưng hôm nay thấy thơm lạ lùng. Định rút điện thoại ra chụp chút đánh dấu khoảng khắc chơi vơi thì thấy cái tấm quảng cáo này bay phấp phới.
37859
 
May quá bài viết ở mục Trại sáng tác không phải ở mục lều báo nên mới dám đọc hết .:vozvn (32):
 
Đọc xog cứ tưởng nhân vật chính được sơ múi thay lời cảm ơn :vozvn (13):
 
Đọc đến nửa đoạn đã ngửi mùi thấy giường chiếu rồi thế mà cuối cùng đéo phải. Chứ t k thấy mùi chính trị. Chỉ thấy về kinh tế, thời sự :vozvn (16):
 
Kinh tế là chính trị, bài viết nói đến sự sụp đổ của nền kinh tế công (nhà máy ngày càng khó khăn) và kinh tế tư bản (các khu doanh nghiệp nước ngoài, liên doanh) xâm chiếm. Đó ko là chính trị thì là gì ;))
 
Đây chỉ là câu chuyện ngắn nhưng mô tả gần như toàn bộ hiện thực xã hội VN, tính bấp bênh, bơ vơ của con ng trong đó. Nền kinh tế nhà nước trước kia là chủ đạo, h đang tan vỡ khó khăn hơn. Tư bản vào đầu tư môi trường công nghiệp đòi hỏi làm việc cường độ lớn. Một xã hội trọng bằng cấp, nền giáo dục thất bại, con ng ra tr ko biết làm j, nạn mua bán bằng, khi đói thì cái bằng cũng đem đi để cầm cố. Định kiến trọng nam khinh nữ, sự tù túng trong các gia đình, khác biệt văn hóa giữa các thế hệ... Căn bệnh tuổi thanh xuân ám ảnh khiến ng trẻ đau khổ, sống mòn như cô em hoặc sa ngã sai lầm như cô chị gây lên hậu quả đau buồn.
Dm, văn của lãnh tụ ko bao giờ là dễ nuốt :d
 
Đọc truyện của ml @titoe nhức đầu vc , văn trau quá , éo zui
 
nhạt quá, đéo thấy đoạn nào mặn mặn tí, thôi đi ra
 
Cơm đéo đủ ăn, tiền đá phò đéo có mà bày đặt bình luận xh như đúng rồi :)) Thôi về gần nhà mà bán trà đá đi tml =))
 
Đây chỉ là câu chuyện ngắn nhưng mô tả gần như toàn bộ hiện thực xã hội VN, tính bấp bênh, bơ vơ của con ng trong đó. Nền kinh tế nhà nước trước kia là chủ đạo, h đang tan vỡ khó khăn hơn. Tư bản vào đầu tư môi trường công nghiệp đòi hỏi làm việc cường độ lớn. Một xã hội trọng bằng cấp, nền giáo dục thất bại, con ng ra tr ko biết làm j, nạn mua bán bằng, khi đói thì cái bằng cũng đem đi để cầm cố. Định kiến trọng nam khinh nữ, sự tù túng trong các gia đình, khác biệt văn hóa giữa các thế hệ... Căn bệnh tuổi thanh xuân ám ảnh khiến ng trẻ đau khổ, sống mòn như cô em hoặc sa ngã sai lầm như cô chị gây lên hậu quả đau buồn.
Dm, văn của lãnh tụ ko bao giờ là dễ nuốt :d
Quả đúng là thâm thúy của lãnh tụ mới.
 
@titoe huynh đệ cho mình xin địa chỉ nhà, mình muốn gửi chút quà cho bạn, hãy xem như là lời cảm ơn vì bài viết chất lượng này :vozvn (22):
38056
 
lần đầu tiên tao thấy 1 bài văn vẻ hay ho mà k dung tục như thế này khi vào xamvn. Cảm ơn tác giả đã làm cho tâm hồn của tao bớt vẩn đục vì mấy thằng suốt ngày đăng ảnh phò phạch, check hàng rau cỏ...
 
Top