Anh nhớ em, nhớ em rất nhiều

dang705

Chú bộ đội
"Gió đưa khí lạnh bay sang
Người mang một nỗi nhập nhằng rối ren
Dầm mưa dãi nắng bao phen
Cam lai tốt nghiệp tôi em hai đường."
Anh nhớ em, mùi hoa sữa làm anh nhớ từng phút giây bên nhau, từng lời hứa của chúng ta, từng kế hoạch của chúng ta. Thanh xuân chúng ta có nhau, và giờ chúng ta không thể nói chuyện với nhau nữa rồi.
 
Anh vẫn vào Facebook của em và chồng em. Hi vọng rồi sẽ có lúc chúng ta ngẫu nhiên gặp nhau dịp nào đó, chỉ để hỏi một câu em sống tốt không? anh cũng thấy vui lòng.
 
tml là 1 kẻ thất bại giống t, tuy nhiên t làm cùng e nên hàng ngày vẫn được gặp e, cái gì qua rồi bỏ qua đi m, để e được hp
ngày xưa em hay kể về anh đồng nghiệp vui tính. T thật ngu ngốc khi không nhận ra từ sớm, lúc em cưới t dù không được mời vẫn chúc mừng em, tới lúc bạn bè cho xem ảnh cưới t mới giật mình. T đã bỏ qua, nhưng không quên được.
 
Còn t thì thấy e nghỉ gần 2 tuần mới đi làm lại là biết e nghỉ cưới, y rằng như vậy, nhưng thôi k sao, mình đến sau thì thua thôi, cũng chẳng cay cú làm gì. giờ đến lượt t nghỉ 20 ngày chơi xong đi làm lại cho e bất ngờ kk
 
Còn t thì thấy e nghỉ gần 2 tuần mới đi làm lại là biết e nghỉ cưới, y rằng như vậy, nhưng thôi k sao, mình đến sau thì thua thôi, cũng chẳng cay cú làm gì. giờ đến lượt t nghỉ 20 ngày chơi xong đi làm lại cho e bất ngờ kk
t yêu em từ năm 17 tuổi, cấp 3, đại học đều bên nhau. Mà đi làm mấy tháng em đã thay đổi, mà thằng em lấy có phải giàu có giỏi giang gì đâu? chỉ là một thằng kỹ sư quèn mới tốt nghiệp một trường top dưới mà thôi. Về học thức t hai bằng đại học, một IT ở HUST, một bằng luật, từ lúc năm 3 đại học t đã lương 700, t bao nuôi em ăn học chơi bời chẳng phải lo nghĩ. Về gia sản thì chỉ tính riêng đất thì dù cạp ra mà ăn thì 3 đời không hết, kể cả cái công ty hai đứa nó làm nếu t nhờ người nói một câu thôi cũng có thể đuổi thẳng cổ cả hai.
Ấy vậy mà em bỏ t đấy, đúng vào lúc t bị bệnh nằm viện chữa trị thì nó cưới, t suy sụp thời gian rất dài, rồi khiến bệnh tình nặng đến mức không còn chữa nổi, lúc ấy t mới tỉnh. Lúc ấy t đã ngu ngốc nghĩ rằng liệu mình sắp chết em có đến thăm không? Rồi giờ trả giá cho sự ngu ngốc của tuổi trẻ là tuổi thọ chỉ còn vài năm, một nửa tài sản của bố mẹ đã đem biếu cho bệnh viện,... Giờ thì lý trí thấy hối hận, nhưng tim t vẫn yêu em, đôi lúc còn mong em sẽ sớm ly hôn...
tình đầu đeo bám t quá mệt mỏi rồi
 
t yêu em từ năm 17 tuổi, cấp 3, đại học đều bên nhau. Mà đi làm mấy tháng em đã thay đổi, mà thằng em lấy có phải giàu có giỏi giang gì đâu? chỉ là một thằng kỹ sư quèn mới tốt nghiệp một trường top dưới mà thôi. Về học thức t hai bằng đại học, một IT ở HUST, một bằng luật, từ lúc năm 3 đại học t đã lương 700, t bao nuôi em ăn học chơi bời chẳng phải lo nghĩ. Về gia sản thì chỉ tính riêng đất thì dù cạp ra mà ăn thì 3 đời không hết, kể cả cái công ty hai đứa nó làm nếu t nhờ người nói một câu thôi cũng có thể đuổi thẳng cổ cả hai.
Ấy vậy mà em bỏ t đấy, đúng vào lúc t bị bệnh nằm viện chữa trị thì nó cưới, t suy sụp thời gian rất dài, rồi khiến bệnh tình nặng đến mức không còn chữa nổi, lúc ấy t mới tỉnh. Lúc ấy t đã ngu ngốc nghĩ rằng liệu mình sắp chết em có đến thăm không? Rồi giờ trả giá cho sự ngu ngốc của tuổi trẻ là tuổi thọ chỉ còn vài năm, một nửa tài sản của bố mẹ đã đem biếu cho bệnh viện,... Giờ thì lý trí thấy hối hận, nhưng tim t vẫn yêu em, đôi lúc còn mong em sẽ sớm ly hôn...
tình đầu đeo bám t quá mệt mỏi rồi
đồng cảm vs bác là ai cũng có sai lầm ủa tuổi trẻ. Và em cũng k ngoại lệ, chỉ là em lý trí hơn bác là cứ buồn buồn là em vác xe ra chạy max tốc. Đến khi về nhà rồi mới biết là mình còn sống và trân quý cái mạng này. Đời còn dài gái còn nhiều, trích 1 câu em khá là tâm đắc trong phim Lan Quế Phường.
 
t yêu em từ năm 17 tuổi, cấp 3, đại học đều bên nhau. Mà đi làm mấy tháng em đã thay đổi, mà thằng em lấy có phải giàu có giỏi giang gì đâu? chỉ là một thằng kỹ sư quèn mới tốt nghiệp một trường top dưới mà thôi. Về học thức t hai bằng đại học, một IT ở HUST, một bằng luật, từ lúc năm 3 đại học t đã lương 700, t bao nuôi em ăn học chơi bời chẳng phải lo nghĩ. Về gia sản thì chỉ tính riêng đất thì dù cạp ra mà ăn thì 3 đời không hết, kể cả cái công ty hai đứa nó làm nếu t nhờ người nói một câu thôi cũng có thể đuổi thẳng cổ cả hai.
Ấy vậy mà em bỏ t đấy, đúng vào lúc t bị bệnh nằm viện chữa trị thì nó cưới, t suy sụp thời gian rất dài, rồi khiến bệnh tình nặng đến mức không còn chữa nổi, lúc ấy t mới tỉnh. Lúc ấy t đã ngu ngốc nghĩ rằng liệu mình sắp chết em có đến thăm không? Rồi giờ trả giá cho sự ngu ngốc của tuổi trẻ là tuổi thọ chỉ còn vài năm, một nửa tài sản của bố mẹ đã đem biếu cho bệnh viện,... Giờ thì lý trí thấy hối hận, nhưng tim t vẫn yêu em, đôi lúc còn mong em sẽ sớm ly hôn...
tình đầu đeo bám t quá mệt mỏi rồi
Ai rồi cũng có mối tình sâu đậm thôi. Vượt qua được nó thì cả đời khó mà bi luỵ được. Nhưng mà chia buồn cùng m. Chúc ngày tháng còn lại của m được vui vẻ
 
ôi
2022 rồi vẫn còn những tâm hồn mong manh thế này ư
nên bảo tồn, kẻo tuyệt chủng
 
t yêu em từ năm 17 tuổi, cấp 3, đại học đều bên nhau. Mà đi làm mấy tháng em đã thay đổi, mà thằng em lấy có phải giàu có giỏi giang gì đâu? chỉ là một thằng kỹ sư quèn mới tốt nghiệp một trường top dưới mà thôi. Về học thức t hai bằng đại học, một IT ở HUST, một bằng luật, từ lúc năm 3 đại học t đã lương 700, t bao nuôi em ăn học chơi bời chẳng phải lo nghĩ. Về gia sản thì chỉ tính riêng đất thì dù cạp ra mà ăn thì 3 đời không hết, kể cả cái công ty hai đứa nó làm nếu t nhờ người nói một câu thôi cũng có thể đuổi thẳng cổ cả hai.
Ấy vậy mà em bỏ t đấy, đúng vào lúc t bị bệnh nằm viện chữa trị thì nó cưới, t suy sụp thời gian rất dài, rồi khiến bệnh tình nặng đến mức không còn chữa nổi, lúc ấy t mới tỉnh. Lúc ấy t đã ngu ngốc nghĩ rằng liệu mình sắp chết em có đến thăm không? Rồi giờ trả giá cho sự ngu ngốc của tuổi trẻ là tuổi thọ chỉ còn vài năm, một nửa tài sản của bố mẹ đã đem biếu cho bệnh viện,... Giờ thì lý trí thấy hối hận, nhưng tim t vẫn yêu em, đôi lúc còn mong em sẽ sớm ly hôn...
tình đầu đeo bám t quá mệt mỏi rồi
đâu nhất thiết tình yêu phải đong đến bằng hiện vật đâu. cái m ko cho nó được là cảm giác bình yên khi bên m. con thằng kia thì làm được. mà tốt nhất m nên xõa 1 thời gian để mà quên
 
đâu nhất thiết tình yêu phải đong đến bằng hiện vật đâu. cái m ko cho nó được là cảm giác bình yên khi bên m. con thằng kia thì làm được. mà tốt nhất m nên xõa 1 thời gian để mà quên
t cũng hiểu chứ, nhưng cảm giác cay cú thì không chịu được
 
Phụ nữ nhiều con nó éo quan trọng tiền bạc đâu nhiều khi cái nó cần là ở bên mày nó cảm thấy an toàn đc yêu thương đc che trở, như có con bé đang cuốn tao nếu tính lương chắc nó phải gấp 5.6 lần , t thì chả có cái loz gì , đẹp zai trung bình, ko dẻo mỏ , ko chất chơi , ko giầu có
 
Phụ nữ nhiều con nó éo quan trọng tiền bạc đâu nhiều khi cái nó cần là ở bên mày nó cảm thấy an toàn đc yêu thương đc che trở, như có con bé đang cuốn tao nếu tính lương chắc nó phải gấp 5.6 lần , t thì chả có cái loz gì , đẹp zai trung bình, ko dẻo mỏ , ko chất chơi , ko giầu có
thế thì sướng nhất mày, cố mà tiến tới hôn nhân
 
Phụ nữ nhiều con nó éo quan trọng tiền bạc đâu nhiều khi cái nó cần là ở bên mày nó cảm thấy an toàn đc yêu thương đc che trở, như có con bé đang cuốn tao nếu tính lương chắc nó phải gấp 5.6 lần , t thì chả có cái loz gì , đẹp zai trung bình, ko dẻo mỏ , ko chất chơi , ko giầu có
Bồ nó đang quằn quại cũng tml nào đó, nước lênh láng rồi, t từng simp như nó. Sau đó, chấp nhận thực tại cay đắng phũ phàng.
 
Top